🐻 Xuyên Thành Người Vợ Thế Thân Của Vai Ác
Du Du tựa như hoa lê đầu mùa, trắng muốt xinh đẹp, vô tình rơi vào tim anh, quyến luyến không rời đi nữa. ***. "Xuyên thành cô vợ vượng phu của nam xứng" là một bộ truyện có nội dung đơn giản là quá trình Nguyễn Du Du dung hòa ở thế giới xa lạ, bằng trái tim thiện lương
16. H. Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế làm người như thế nào ? # (GLCG. 65) T. Chúa Cha đã dùng quyền năng Chúa Thánh Thần cho Ngôi Hai "nhập thể trong lòng Trinh Nữ Ma-ri-a và đã làm người" (K. Tin Kính). 17. H. Cuộc sống trần thế của Chúa Giê-su đã diễn ra thế nào ? # (GLCG. 66)
Được xem là biểu tượng của dạng vai liễu yếu đào tơ trên màn ảnh Hàn, Son Ye Jin từng phá cách với vai diễn nữ tướng cướp, cô gái lừa đảo và người đàn bà thù hận. Mặc dù thành công nhất với hình tượng "nữ hoàng phim bi", "nữ hoàng nước mắt" trong phim Hàn, Son
pr3nCR. Hán Việt Xuyên thành phản phái thế thân thê [ xuyên thư ] Tác giả Thập Tam Đậu Khấu Tình trạng Hoàn thành Full covert Phần 52 Covert Dichngay, Tử Đằng Nguồn raw. Wikidich. Editor Lạc, Wei Wei. Thể loại Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Xuyên thư *Mọi người thông cảm cho mình từ chương 1-9 ghi lộn chú Vương thành Vương Bá. Do mình rất bận và lo một mình nên chưa sửa được, nếu ai muốn đọc đã sửa lại thì cho mình cái gmail, sau này có người phụ thì sẽ up sửa lại. Tha thứ cho con editor ngu xuẩn này. Thanks mọi người đã đọc. Nguyễn Ninh thức đêm để xem một cuốn tiểu thuyết tam quan trái với đạo đức, ngủ một giấc dậy thì thành pháo hôi trùng họ trùng tên ở sách. Là em gái song sinh của nữ chính, người vợ thế thân của vai ác. Nghe đồn, vai ác Tần Tứ thanh tâm quả dục* , không gần phụ nữ, thủ đoạn cũng rất tàn nhẫn, chỉ cần là phụ nữ tới gần anh ta thì cây cỏ ở mộ đều đã cao tới 2 mét. *Thanh tâm quả dục là căn bản để đạt những thành tựu trong văn học nghệ thuật, võ thuật, kinh doanh, chính trị, đây cũng là con đường của mọi chính đạo. Thanh tâm quả dục trong từng suy nghĩ, ngôn hành giúp đạt được thân tâm khỏe mạnh, trí huệ sáng suốt mà tự giác ngộ, đây là khởi nguồn của chính đạo. Nguyễn Ninh sau khi xem xong tiểu thuyết đều muốn khóc, này không phải là lời đồn đãi, đây là điều thật sự mà! Tần Tứ vuốt ve gò má trắng nõn của cô Sợ anh sao? Nguyễn Ninh run rẩy Sợ…… Sợ QAQ Tần Tứ Em sẽ khóc sao? Nguyễn Ninh con mắt ướt át Không…… Không khóc. Trong mắt Tần Tứ như có ngọn lửa bùng cháy Không phải, bảo bối à, anh đây muốn em khóc. Đọc sách yêu cầu 1. Truyện 1v1, HE, marry sảng ngọt sủng. 2. Nữ chủ 20 tuổi, nam chủ 26 tuổi, kém nhau sáu tuổi. MỤC LỤC 01 02 03 04 05 06 07 08 09 1011 12 13 14 15 16 17 18 19 2021 22 23 24 25 26 27 28 29 3031 32 33 34 35 36 37 38 39 4041 42 43 44 45 46 47 48 49 5051 52 Post navigation
Bữa tiệc có rất nhiều người tham dự, đều là những người danh tiếng, giá trị bản thân của mọi người rất cao. Bởi vì có hôn ước với Tần gia, Nguyễn gia cũng ở trong danh sách mời, nếu là ngày thường, Nguyễn gia căn bản không đủ tư cách được mời tới bữa tiệc mừng thọ của Tần lão phu Tuấn Đào, Hàn Mẫn cùng Nguyễn Lẫm đứng ở một chỗ trong một góc, nữ chủ nhân hiện tại của Tần gia Trần Xu đang cùng với bọn họ nói chuyện với nhau cái gì, chuyện trò vui vẻ, cử chỉ văn nhã, hai bên đều rất hài Trân cùng Lục Cảnh đi thẳng vào bữa tiệc, bọn họ lên sân khấu khiến không ít người ở dưới xôn Tử gia của tập đoàn Lục thị bản thân đã đủ để trở thành đề tài, mà bên cạnh hắn còn có vị tiểu thư này, nhìn thế nhưng là thiên kim của Nguyễn gia, vị hôn thê của Tần Tứ?Tất cả mọi người ở trong bữa tiệc đang nhìn bọn họ, Nguyễn Tuấn Đào cùng với ba người cũng đang nhìn bọn họ, bao gồm Trần Xu, bà ta thấy Nguyễn Trân, tức khắc ngẩn ra, đồng tử co ứng lớn nhất chính là Nguyễn Lẫm, anh căn bản không biết Nguyễn Trân sẽ đến, hơn nữa sẽ cùng Lục Cảnh dự tiệc. Chuyện này Nguyễn Tuấn Đào cùng Hàn Mẫn cũng không có nói cho anh, gần đây thái độ Nguyễn Lẫm đối với Nguyễn Ninh bọn họ thấy rất rõ ràng, sợ anh sẽ nói cho Nguyễn Ninh biết, phá hư kế hoạch của bọn Lẫm hốc mắt đều đỏ lên, phẫn hận trừng mắt nhìn Nguyễn Tuấn Đào cùng Hàn Mẫn, nhưng là ngại với Trần Xu đang đứng ở bọn họ bên cạnh, lời nói tựa như đang ở trước miệng nhưng không thể nói Mẫn lạnh lùng nhìn lại hắn liếc mắt một cái, ý tứ trong mắt rất rõ ràng, nếu con muốn giết hại cha mẹ ruột, hoàn toàn phá huỷ Nguyễn gia, thì cứ việc Lẫm không biết bọn họ làm như vậy rốt cuộc có mục đích gì, nhưng là thấy mọi chuyện không đơn giản như thế, anh tức giận rời đi, lấy điện thoại ra gọi cho Nguyễn thoại vang lên hồi lâu, lại không người nghe. Nguyễn Lẫm cuối cùng đành phải nhắn tin, trong lòng nôn nóng không yên, luôn có dự cảm không tốt có người chú ý tới Nguyễn Lẫm rời đi, cơ hồ tầm mắt mọi người đều đặt ở trên người Nguyễn tầm mắt không kiêng nể gì mà đang đánh giá, Nguyễn Trân nhịn không được mặt đỏ Cảnh trấn an vỗ vỗ tay Nguyễn Trân, đối với cô ta cười cười, ý bảo cô ta không cần lo Trân cũng nhìn hắn ta một lát rồi mỉm cười, ngón tay nhịn không được nhẹ nhàng run rẩy, lần này không phải bởi vì khẩn trương, mà là bởi vì hưng Nguyễn Ninh đạp lên dưới lòng bàn chân, cô ta hưng phấn quá rồi. Tần Hải Minh tự nhiên là đã gặp qua Nguyễn Trân, lúc này thấy cô ta lại là làm bạn nữ tham dự của Lục Cảnh, trên mặt không khỏi hơi bất ngờ, nhưng vẫn không lộ ra biểu hiện gì, vẫn như cũ cười đón nhận đi tới “Cháu Lục, vừa mới cha của con vẫn còn cùng chú nhắc tới con.”Ba của Lục Cảnh Lục Chí Thành đã sớm tới đây, lúc này nhìn thấy Lục Cảnh bên cạnh Nguyễn Trân, sắc mặt bỗng dưng biến tức về vị hôn thê của Tần Tứ qua lớn, không ai là không biết đến gương mặt người ở đây, cơ hồ đều nhận ra Nguyễn Trân ngay lần đầu tiên, chỉ là quá mức khiếp sợ, không quá dám xác định, lúc này vừa thấy sắc mặt kinh hoảng của Lục Chí Thành, mọi người đều biết đây là vị hôn thê của Tần Tứ, tức khắc thu hút mọi âm này…… Tần Tứ biết không?Vị Thái Tử gia của Lục gia là không muốn sống nữa, cư nhiên dám làm ra loại sự việc này, hắn ta không sợ bị mất mạng sao?Tần Tứ là người như thế nào, tất cả mọi người đều rất rõ ràng, khi hắn tức giận, sẽ không làm theo quy tắc làm nhiều người đều vì Lục Cảnh mà một phen mồ hôi Xu đi lên bước tới, bám vào cánh tay Tần Hải Minh, đối với Nguyễn Trân cười đến thân mật nhiệt tình “Trân trân, con đã đến rồi, A Tứ đâu?Sao không cùng con đến đây?”“……”Âm thanh của Trần Xu không lớn không nhỏ, nhưng là ở trong lúc đại sảnh của bữa tiệc nhất thời yên lặng, đã có vẻ phá lệ đột ngột, tất cả mọi người nghe vậy, vì cái gì cô ta không cùng Tần Tứ tới đây? Ngược lại muốn cùng Thái Tử gia của tập đoàn Lục thị tới đây?Nguyễn Trân nói “Chào dì Trần, con……”“Cô ấy không phải là Nguyễn Trân.” Lục Cảnh đột nhiên mở miệng, “Tần phu nhân có thể là hiểu lầm, người bên cạnh con không phải Nguyễn Trân, mà là Nguyễn Ninh, là một thiên kim khác của Nguyễn gia.”Lục Cảnh lời vừa nói ra, lời bàn luận liền vang lên.“Sao không nghe nói Nguyễn gia còn có một vị thiên kim khác?”“Nhưng này cũng quá giống đi! Giống nhau như đúc nha!”“Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ là song sinh?”“……”Lời bàn tán sôi nổi, tất cả mọi người đều ngạc nhiên, việc này thật sự là quá hiếm lạ, đột nhiên xuất hiện song sinh, cũng không phải làm người khác phải tin này Nguyễn Tuấn Đào cùng Hàn Mẫn đi tới, Hàn Mẫn tự nhiên mà vuốt ve đầu Nguyễn Trân, xem ánh mắt của bà ta vô cùng yêu Tuấn Đào cũng là mặt đầy ý cười, cố ý cao giọng, đủ để tất cả mọi người có thể nghe thấy, đối Tần Hải Minh nói “Tần tổng, thật không dám dấu diếm, đây là con gái thất lạc nhiều năm của tôi Nguyễn Ninh, chúng tôi tìm kiếm nhiều năm, gần đây mới tìm được, còn không có tới kịp công khai thân phận của con bé. Con bé là bào thai song sinh của Trân Trân, tướng mạo mới có thể giống nhau như thế.”Tần Hải Minh bừng tỉnh, nhìn nhìn Nguyễn Trân, tầm mắt lại nhìn trên người Nguyễn Tuấn Đào, tiếp nhận lời giải thích này, rốt cuộc nếu là nói dối, loại này nói dối lập tức là có thể vạch trần, căn bản không có tất yếu.“Thì ra là thế.” Tần Hải Minh cười nói, “Chúc mừng ông Nguyễn tìm được con gái, thật đáng chúc mừng.”Nguyễn Tuấn Đào nói “Cảm ơn Tần tổng nói ngọt. Chỉ là…… Không biết vì sao con gái cùng hôn phu của nó còn chưa tới?”Tần Hải Minh sắc mặt cứng đờ, nhưng ông ta nhanh cười nói “Không cần lo lắng, bọn họ đang ở trên đường, kẹt xe nên tới trễ, sẽ nhanh tới đây thôi.”Nhưng mà chờ Nguyễn Trân cùng Lục Cảnh trước mặt mọi người nhảy múa màn, hai người kia vẫn chưa tới.……Nguyễn Ninh còn đang ngủ, cô đầu gối lên đùi Tần Tứ, cả người ngủ đến không biết của Tần Tứ luôn đặt trên cằm của cô, vuốt ve sờ da thịt trắng nõn mà tinh tế của cô, cảm xúc thật sự quá tốt, làm hắn nghiện, làm hắn không nỡ chuông điện thoại vang lên, Nguyễn Ninh bị kinh động, chậm rãi mở to mắt, tỉnh Tứ nhíu mày, trên tay có chút lực đạo “Em tiếp tục ngủ.”Trên màn hình biểu hiện “Bà nội”, hắn nhận điện thoại, mà đối diện cũng không phải Tần lão phu nhân, mà là Tần Hải Minh.“Con hiện tại ở đâu?” Tần Hải Minh liền nói, ngữ khí khắc chế, nhưng vẫn là có thể nghe ra rất không cao hứng, “Hôm nay là sinh nhật bà của con, con như thế nào có thể không đến dự? Con muốn làm bà không vui? Nắm chặt thời gian lại đây, hoặc là cha cho người đi đón con……”Tần Tứ một câu đều lười đến nói với ông ta, không đợi ông ta nói xong, trực tiếp ngắt điện xe tức khắc liền trở nên áp lực, nặng nề làm người ta thở không Ninh đã hoàn toàn tỉnh, cô cũng không có thể ngủ nữa, cô vẫn không nhúc nhích ghé vào đùi Tần Tứ, chớp chớp mắt, mềm mại gọi hắn “Tần Tứ……”Bởi vì vừa rồi nhận cuộc gọi kia, cảm xúc của Tần Tứ trở nên dị thường, nghe thấy Nguyễn Ninh kêu hắn, hắn mới hoàn hồn, ngữ khí nháy mắt trở nên ôn nhu “Ừ?”Nguyễn Ninh nói “…… Tần Tứ, tôi không thể ngủ tiếp.”Tần Tứ cười thấp một tiếng, nói “Vậy em mới thức dậy.”Nguyễn Ninh “……”Nhưng mà, anh đang chống tôi. Nguyễn Ninh không dám nói ra lời này, trên thực tế khi Tần Tứ động tình cô cũng không biết làm sao, cô không biết nên đối mặt với tình huống này như thế vì cái gì mà đột ngột như vậy, cô rõ ràng còn chưa làm Ninh mới vừa giật mình, muốn bò dậy, Tần Tứ liền ngăn cô, hơi thở không xong.“Đừng ngồi dậy.”Âm thanh của hắn trầm thấp, gợi cảm.“……”Nguyễn Ninh ngoan ngoãn nằm, một cử động nhỏ cũng không dám, sợ hãi tình huống không muốn sẽ xuất hiện.……Khi Nguyễn Ninh cùng Tần Tứ xuống xe, bữa tiệc đã được mở màn trong chốc lát, bên ngoài trừ bỏ người làm, không có người Tứ mất nhiều thời gian để đi xuống, Nguyễn Ninh theo sau xuống xe, cả khuôn mặt đều ửng hồng, hồng tới tận mang tai, khuôn mặt vốn đã đẹp, lúc này càng thêm kiều diễm ướt át, làm người khác rung với Nguyễn Trân, Nguyễn Ninh trên người đều mang theo khí chất thoát tục và tinh tế, không có dáng vẻ kệch cỡm, hoàn toàn tự nhiên, đẹp mà không tự biết, có thể làm người khác kinh ngạc từ ánh nhìn đầu tiên, là có thể làm người khác không tự giác ngừng thở với vẻ đẹp Nguyễn Trân tuy rằng có cùng gương mặt giống Nguyễn Ninh, chính là lại không có khí chất như Nguyễn Ninh, đẹp thì đẹp đó, chỉ là hương vị kém khá xa, có thể làm người cảm giác được đẹp, nhưng là đẹp không giống Nguyễn Ninh như là kinh hồn động cũng là vì Lục Cảnh nhìn Nguyễn Trân chỉ là cảm thấy cô ta tướng mạo xuất chúng, nhưng khi nhìn thấy Nguyễn Ninh, lại nháy mắt tim đập không phải váy dạ hội càng khoe da thịt thì càng đẹp, chiếc váy Nguyễn Ninh đang mặc là do Tần Tứ tự đặt may riêng cho cô, trên đời này chỉ có một chiếc, là chiếc váy duy nhất làm tôn lên dáng người hoàn hảo của cấm dục này khiến người khác muốn xé bỏ từng lớp áy, làm cho tâm can của người khác như bị cào Tứ đem tay cô đặt trên tay mình, môi mỏng hơi cong “Ôm anh.”Nguyễn Ninh dựa vào hắn, không được tự nhiên bỏ qua một bên tầm mắt, có chút đêm nay bị hắn làm lóa Tứ lớn lên vốn nhìn rất đẹp, hắn đêm nay mặc một thân tây trang màu đen cắt may vừa người, hoàn mỹ tôn dáng người của hắn, đuôi mắt hắn bởi vì vừa mới động tình hơi phiếm hồng, cả người có vẻ mê ly mà lại nhã mị, giống như là một người ám dạ Tu La, lại như là một người từ địa ngục đi ra làm hại nhân gian ma Tứ chú ý tới cô trốn tránh tầm mắt, nhướng mày nói “Không phải nói anh là là người đẹp sao? Vì sao không nhìn nhiều vào?”Nguyễn Ninh dưới chân lảo đảo một cái, thiếu chút nữa quăng ngã. Tần Tứ kịp thời duỗi tay đỡ eo cô, đồng thời cũng đem cô ôm trong lòng Ninh tim đập nhanh rất nhiều, tay cô đặt ở trên cánh tay của Tần Tứ nắm thật chặt, chú ý tới có người đi về phía bên này, cô theo bản năng đem mặt chôn ở trong ngực Tần Tứ, che khuất mặt Tứ cười cười, lồng ngực hữu lực cổ động chấn động tai cô, làm vành tai của cô hồng đến có thể lấy Tứ nhịn không được cúi đầu sờ vành tai cô, giọng khàn khàn “Em sợ cái gì? Hả?”Nguyễn Ninh “……”Nguyễn Ninh không chút suy nghĩ, một phen đẩy ra hắn, không nghĩ chính mình lại ngã ngồi trên mặt Tứ không nghĩ tới cô sẽ đột nhiên đẩy ra, nhất thời không phản ứng, chưa kịp tới ôm cô, trơ mắt nhìn cô ngã ngồi trên mặt Tứ ngồi xổm xuống, muốn ôm cô Ninh kỳ thật không té ngã đau, chính là có chút mất mặt, mắt thấy Tần Tứ nghiêng về phía mình, cô vội lấy tay che hai lỗ tai, nói “Anh không được hôn.”Tần Tứ vốn dĩ chỉ là muốn ôm cô lên, thấy cô phản ứng như vậy, đột nhiên rũ mắt cười cười, cúi người đi qua, ở trên cánh môi mềm mại của cô mà Ninh đôi mắt trừng lớn, âm thanh run rẩy, ý đồ muốn nói lý với Ma Vương cũng không thành “Anh…… Anh hôm nay đều đã hôn qua……”Tần Tứ ánh mắt đen tối “Em nếu là lại chọc tôi, tôi hiện tại liền đem em ấn ở trên mặt đất, muốn hôn như thế nào thì hôn như thế đấy.”Nguyễn Ninh “……”Nhìn Nguyễn Ninh sắc mặt dần dần tái nhợt, Tần Tứ ở trong lòng thở nhiên vẫn là không thể thấy bộ dạng này của cô.…… Rất muốn thao.“Anh thật đúng là rất nhã hứng nhỉ.”Một âm thanh cổ quái âm trầm ở phía sau hai người vang mắt Tần Tứ trầm xuống, bế Nguyễn Ninh lên, xoay người sang chỗ Cảnh thon dài thẳng tắp thân ảnh đứng ở khoảng cách hai người cách đó không xa, hiển nhiên đã đem một màn hoàn chỉnh hồi nãy thu vào trong mắt. Ánh mắt hắn ta nhìn gương mặt kiều diễm động lòng người của Nguyễn Ninh, dừng ở trên cánh môi trơn bóng của cô nửa giây, sau đó ánh mắt dừng trên người Tần Tứ, cùng hắn không tránh giằng Cảnh bên người có nam nhân khác, người nọ mặt mày cùng Tần Tứ có vài phần giống nhau, là anh trai cùng cha khác mẹ của Tần Tứ Tần rồi nói chuyện chính là Tần Phóng thấy rõ Nguyễn Ninh, không khỏi ngơ ngẩn, người này so với người kia ở trong phòng đẹp hơn không ít!Tần Tứ đem Nguyễn Ninh ấn vào trong lòng ngực, nháy mắt toàn thân toả ra khí lạnh, làm người khác không dám thở Phóng cưỡng ép tầm mắt mình dời đi, nhìn về phía Tần Tứ, nói “Ba bảo tôi ra tới nhìn xem cậu như thế nào còn chưa tới, bữa tiệc đã bắt đầu lâu như vậy, bà vẫn luôn đang chờ gặp cậu, cậu lại ở chỗ này chơi tình thú, làm một phòng người đều đang đợi ngươi.”Tần Tứ căn bản không có để ý tới Tần Phóng, mà là nhìn về người bên là Lục Cảnh, đáy mắt ấp ủ gió lốc nguy dữ dội nhạy bén, cứ nghĩ Lục Cảnh đã cẩn thận chặt chẽ, người khác rất khó phát giác tới, nhưng là hắn vừa rồi thần thái vẫn là một tia không rơi bị Tần Tứ xem ở trong ta đây là …… Yêu vị hôn thê của hắn?Tần Phóng thấy chính mình bị làm lơ, sắc mặt tức khắc khó coi, tức giận nói “Tần Tứ, tôi tốt xấu là anh của cậu, cậu dám làm lơ tôi?!”Tần Tứ lạnh lùng liếc mắt một cái “Câm miệng.”Tần Phóng “……”Tần Phóng đối với Tần Tứ đáy lòng sợ hãi, nhưng là hắn ỷ vào chính mình là Tần gia trưởng tử, Tần Hải Minh lại nơi chốn thiên vị hắn, tự cho là có có thể cùng Tần Tứ đứng ở cùng độ cao tư là trên thực tế, Tần Tứ thoáng tỏa khí lạnh, hắn sợ hãi theo bản năng.“Xem ra trên người của cậu nhiều nhất dư không phải kia hai ngón tay, mà là đôi mắt.”Tần Tứ lạnh lùng nhìn Lục Cảnh, nói ra một câu, sự chiếm hữu mười phần ôm eo nhỏ Nguyễn Ninh, lập tức lướt qua hai người, hướng về phía bữa tiệc đi phía sau, Lục Cảnh âm thầm nắm chặt khuyết thiếu hai ngón tay tay phải, mu bàn tay gân xanh bạo đột, trong lòng tức giận nửa ngày cũng không nguôi, nói cũng không phải hay, trong đống cảm xúc kia còn có cảm giác ghen nghĩ đến kế hoạch đêm nay, hắn ta nhanh chóng đè xuống, khóe môi cong lên nụ cười lạnh mặt hắn ta một lần nữa lộ ra không chê vào đâu được biểu tình, vỗ vai Tần Phóng đang tức giận “Chúng ta trở về đi.”Tần Phóng ngẩn ra, u ám nói “Lục công tử thật độ lượng rộng rãi.”Lục Cảnh cũng không để ý hắn châm chọc, ở trong mắt hắn ta, Tần Phóng chính là một người tiểu nhân miệng cọp gan thỏ, không đáng nhắc đến, không được tích sự gì. Lục Cảnh không để ý đến hắn, sửa sang lại quần áo, xoay người hướng về phòng tiệc đi tới.
Edit WeiChiếc xe dừng lại trước căn biệt thự xa hoa, nước mưa bao phủ kín cửa sổ xe, cùng lúc đó Nguyễn Ninh mới hoàn hồn lại sau một hồi suy phía trước lái xe là một người đàn ông gần hai mươi lăm tuổi, mặc tây trang đi giày da, gương mặt anh tuấn lãnh khốc. Dọc đường đi anh ta chưa từng cùng Nguyễn Ninh trò chuyện một câu nào. Lúc này hắn mới lạnh nhạt mở miệng “Tới rồi, xuống xe đi.”Nguyễn Ninh khẽ nhắm mắt, không được tự nhiên kéo chiếc váy xuống, giọng nói mềm mại, ngoan ngoãn “Được rồi, anh hai.”Người đàn ông thoáng giật mình, sắc mặt trở nên càng thêm nghiêm túc, đường nét trên gương mặt vốn đã sắc bén càng thêm phần lạnh lẽo, toàn thân tràn ngập sự cự tuyệt.“Không được gọi tôi là anh hai.”Nguyên Ninh trả lời mang theo nét buồn “Vâng.”Ở trong lòng anh chỉ có một người em gái, nhưng đó không phải là cô. Người đàn ông ngồi ở ghế điều khiển thoáng cứng người sau đó mở cửa xuống xe, không chờ Nguyễn Ninh mà bước thẳng về hướng biệt Ninh thấy anh ta không quay đầu nhìn lại một lần, đáy mắt cuối cùng lộ ra sự tự qua cô thức khuya để đọc tiểu thuyết ngôn tình, sau khi ngủ một giấc tỉnh dậy liền xuyên vào trong sách cùng họ cùng tên với nữ phụ, lại là vai ác kiêm em gái sinh đôi của nữ đàn ông vừa rồi là anh ruột của nữ chính, tên là Nguyễn Lẫm, lớn hơn cô sáu tuổi. Tuy nói là anh trai ruột, nhưng mà người đàn ông ấy đối với nữ phụ không có tình yêu thương gì cả. Anh ta dành tình yêu thương đó cho nữ chính, người chị song sinh của nữ phụ tên là Nguyễn người vừa được sinh ra khoảng mấy ngày, Nguyễn Lẫm đã vô cùng yêu thích nữ phụ. Một hôm anh ta ôm nữ phụ đi dạo trong hoa viên phơi nắng, sau đó nữ phụ không biết sao bị người khác ôm đi mất, có tìm thế nào cũng không tìm về được. Nữ phụ vẫn luôn sống trong một thôn sơn nhỏ lạc hậu gần hai mươi năm. Nửa năm trước, Nguyễn gia tìm được nữ phụ liền đưa cô về gia từ sau khi bị lạc mất con gái cũng rất đau lòng, nhưng lâu dần bọn họ sớm đã xem người con gái này như không tồn tại, đem toàn bộ tình cảm đặt trên người chị song sinh của cách hơn hai mươi năm, hiện giờ tìm nữ phụ trở về cũng là tình thế bắt buộc bởi vì Nguyễn Trân cùng với Tần Tứ sẽ phải kết hôn. Vì đây là di nguyện của bà Tần Tứ nên không thể thay đổi của Tần Tứ khi còn sống trong người mang bệnh nặng, chỉ còn sống được nhiều nhất là hai năm. Bà có tâm nguyện duy nhất là nhìn Tần Tứ cưới vợ sinh con, cho nên sắp tới nữ chính cần cùng Tần Tứ kết mà Nguyễn Trân trong lòng sớm đã có người thương. Người cô thích là nam chính, chứ không phải vai ác Tần gia bất luận làm như thế nào cũng không thể để con gái của mình gả cho người mà cô không thích, tàn nhẫn chôn vùi hạnh phúc của cô được. Nhưng họ lại không có khả năng từ hôn bởi vì Tần gia có gia thế hiển hách. Nguyễn gia căn bản không dám đắc tội. Vì thế Nguyễn gia liền nghĩ ra được một biện pháp đó là tìm đứa con gái bị thất lạc hai mươi năm trước kia thay thế chị gái kết người là chị em song sinh nên dáng người, tướng mạo cơ hồ giống nhau. Chủ yếu khác nhau ở cử chỉ, khí chất và cách ăn nói. Vì lớn lên ở thôn sơn nên Nguyễn Ninh có cử chỉ rụt rè còn Nguyễn Trân thì ưu nhã hào may Tần Tứ chỉ thấy qua Nguyễn Trân vài lần, đối với cô không có một chút hiểu biết gì. Chỉ cần huấn luyện một chút, nếu không để ý kỹ thì sẽ không nhìn ra, hoàn toàn có thể thay đổi với nhau để qua mắt người đương nhiên chỉ là Nguyễn gia tự cho mình thông minh, nhưng trên thực tế Nguyễn Ninh gả đi không bao lâu, Tần Tứ liền nhận ra đây là kẻ mạo danh. Tần Tứ mang tiếng tàn nhẫn độc ác, trời sinh hận nhất là bị người khác lừa gạt, còn có thể coi như không có việc gì xảy ra vậy quả thật là không xứng với vai ác số một của truyện Tần gia có gia quy rất khắc nghiệt. Đã là con cháu của Tần gia, sau khi kết hôn nếu không đột nhiên chết thì không được phép ly hôn, không được cưới người khác. Nếu không sẽ phải tự mình rời khỏi nhà và mất đi quyền thừa kế gia tộc. Nói cách khác, Tần Tứ không sợ Nguyễn Ninh bị phát hiện là kẻ giả mạo nhưng chỉ cần Nguyễn Ninh không chết thì hắn không thể cùng cô ly có một khả năng đó là hai người đều đồng ý ly hôn. Nhưng mà nữ phụ bị Nguyễn gia cưỡng ép gả vào Tần gia chính là muốn cô phải bám trụ vào Tần Tứ, giữ cho Nguyễn Trân được hạnh phúc, tuyệt đối không cho phép cô ly Tứ từ lâu đã không sợ việc bị đuổi ra khỏi nhà. Không dựa vào Tần gia thì hắn vẫn có bản lĩnh mà những người cùng trang lứa không dám nói đến. Nhưng vì không muốn làm kinh động tới sức khoẻ của bà nên hắn không vạch trần sự giả mạo này mà đành che giấu phụ gả đi liền không có được một ngày yên ổn. Nếu không phải là Tần Tứ ngược đãi nữ phụ thì là căn bản quanh năm suốt tháng nữ phụ đều không gặp được hắn. Nữ phụ cảm thấy mình không đáng bị đối xử như phụ yêu nam chính, một bên bao dưỡng đàn ông có gương mặt nhìn giống nam chính để giải sầu trong đêm vắng lặng, một bên lại đắm mình trụy lạc cam tâm tình nguyện bị nam chính lợi dụng. Cô vì đàn ông ấy mà ăn trộm cơ mật thương nghiệp của Tần Tứ, cái gì cũng đều nguyện ý làm vì hắn. Nhưng nam chính chỉ yêu mỗi chị gái của nữ phụ, vì ghen ghét mà nữ phụ đã dùng mọi loại thủ đoạn hãm hại nữ chính, khắp nơi đối nghịch với nữ phụ hạ dược nữ chính, tìm bảy tám người đàn ông đến để vấy bẩn nữ chính. Kết quả lại bị nam chính phát hiện kịp, đem rượu bị hạ dược cho nữ phụ uống xong lại đem nữ phụ ném cho bảy tám người đàn ông kia tùy ý dâm loạn, chụp ảnh quay video cưỡng chế nữ phụ để nữ phụ sau này không dám làm loạn suốt hai năm để yêu, nữ phụ chẳng nhận được gì mà ngay lúc này bà của Tần Tứ lại qua đời. Mọi chuyện nữ phụ làm Tần Tứ đều biết, tự nhiên hắn không muốn mình có người vợ như thế, liền không chút do dự ly hôn với phụ bị bạn bè xa lánh, chỉ có hai bàn tay trắng mà thứ duy nhất giữ lại thể diện lại chính là danh hiệu vợ của Tần Tứ này nên cô chết cũng không chịu ly Tứ không yêu bất kì ai. Căn bản trong từ điển của hắn không có chữ “yêu”, đối với nữ phụ một chút tình cảm cũng không có. Huống chi nữ phụ còn trộm tài liệu cơ mật của hắn, bao dưỡng đàn ông khác cho hắn đội nón nhìn như không nhìn nữ phụ, chỉ lãnh khốc vô tình nói một câu “Vậy chết xa một chút, đừng làm ô uế mắt tôi.”Đã tới bước này rồi, nữ phụ cũng không muốn sống nữa. Nhưng mà nữ phụ muốn kéo người mình hận nhất chết phụ lái xe tưởng đã đâm chết được nữ chính nhưng kết quả nữ chính chỉ bị mất máu quá nhiều. Nội dung cẩu huyết nhất là nữ chính lại có nhóm máu hiếm mà vì nữ phụ có cùng chung dòng máu nên bị cha mẹ bắt đi hiến máu cho nữ chính. Hiến xong chỉ còn nửa cái mạng, lại đúng lúc đó bị cha mẹ đưa ra tòa vì làm hại chị gái của mình. Nữ phụ bị ném vào nhà giam, không lâu sau đó bị bệnh mà chết trong là nữ phụ có cuộc đời thật bi thảm, khi chết cô mới hai mươi hai Ninh đêm qua xem tình huống của cuốn truyện đối nữ phụ không hề đồng tình. Tiểu thuyết đối với nhân vật nữ phụ này khắc hoạ quá mức đáng giận, không có việc gì lại cứ thích tìm đường chết. Ban đầu còn có thể nói nữ phụ vô tội nhưng đến cuối cùng hoàn toàn là trừng phạt đúng hiện tại khi Nguyễn Ninh xuyên thành nhân vật này lại cảm nhận có chút không giống Ninh cũng biết được kết cuộc bi thảm của nữ phụ mà cô sắp gặp phải đó là hai năm nữa cô sẽ bị lấy một lượng máu lớn, rồi sau đó bị ném vào nhà với cốt truyện cô rõ như lòng bàn tay, Nguyễn Ninh trừ bỏ muốn khóc vẫn là muốn khóc. Cô không thể dựa vào Nguyễn gia cùng với anh hai được. Cô muốn rời xa bọn họ. Cô không muốn trêu chọc đến nam chính. Nữ chính cô cũng không trêu trọc nổi. Còn Tần Tứ, cô lại càng không thể đắc tội…… Muốn lấy lòng, ôm đùi hắn phỏng chừng là không thể được. Ngay khi bà của Tần Tứ mất, cô nhất định sẽ đưa ra đơn ly hôn, tuyệt không dây dưa với biết như thế nào mới có thể thoát ra khỏi sách để về thế giới hiện thực. Mà về cũng được không về cũng được, tới đâu hay tới đó. Cô cũng không thể quá bi quan, vẫn phải tiếp tục sinh kĩ rồi, cô quyết định mặc kệ số phận. Nguyễn Ninh hít một hơi sâu mở cửa xe và đi đột ngột đổ mưa, không khí ẩm ướt. Trên người chỉ mặc một chiếc váy ngang gối lộ vai khiến cô cảm thấy lạnh lẽo, gió thổi qua da gà đều nổi hết lên. Chà xát cánh tay, Nguyễn Ninh nhìn hoàn cảnh xung quanh không khỏi cảm thấy lạ lẫm, đuổi theo Nguyễn Lẫm mà tại trong cốt truyện cô là lần đầu tiên lấy thân phận Nguyễn Trân đi gặp Tần Tứ. Hôn lễ sẽ diễn ra vào cuối tuần. Nguyên tác cốt truyện đều là xoay quanh nữ chính, nữ phụ đi gặp Tần Tứ chỉ là sơ lược của cốt truyện. Nhưng mà Nguyễn Ninh nhớ rõ chính lúc này đây, anh của nữ phụ là Nguyễn Lẫm không cẩn thận từ lầu hai của biệt thự ngã xuống, ngã gãy cả hai chân, nửa đời sau đều đi đứng không được chỉ có thể ngồi xe Lẫm đối với nguyên nhân mình bị ngã vẫn luôn im miệng không nói, chỉ nói chính mình không cẩn thận. Nhưng Nguyễn Ninh biết, đó là nữ phụ cố ý đẩy anh ta xuống. Nữ phụ hận anh ta khi còn nhỏ khiến mình bị lạc nên muốn trả Lẫm vẫn luôn áy náy về việc đánh mất em gái. Anh ta không tố giác Nguyễn Ninh không phải bởi vì yêu thương nữ phụ, mà vì không muốn áy náy với nữ phụ. Anh ta dùng hai chân của mình để bù đắp cho cô, từ đây hai người không ai thiếu nợ Ninh đi vào biệt thự, phát hiện Nguyễn Lẫm đang đứng ở trước cửa đợi cô. Trên gương mặt anh tuấn ấy không có cảm xúc dư thừa nào. Thấy cô đi lên, lúc này anh mới xoay người đi vào Ninh ngoan ngoãn đi theo phía sau. Nhìn hình ảnh thon dài của anh ta từ phía sau, cô nghĩ nếu về sau rốt cuộc không thể đứng dậy nổi thì thật là đáng tiếc.
xuyên thành người vợ thế thân của vai ác